Truyền thuyết về Thần Tích Tước Điểm Đại VươngCác xã của Huyện Đồ Sơn gồm Đồ Sơn, Đồ Hải, Ngọc Xuyên đều thờ chung một vị tôn thần, tên hiệu là Tước Điểm Đại Vương. Theo thần tích, dưới chân Núi Tháp, thuộc địa phận xã Ngọc Xuyên, có một ngôi đền, cứ vào đêm 9/8 âm lịch, người dân Đồ Sơn lại thấy có một vị thần râu tóc bạc phơ hiện hình ngồi trên thạch bàn, trước cửa đền có hai chú trâu chọi nhau trên những con sóng bạc trong giây lát rồi biến mất. Để biết danh tính của vị thần mà thờ tự, dân làng đã đặt một mâm gạo ở trong Đền, rồi đóng cửa lại cầu tế. Sáng ra, chỉ thấy dấu chân chim sẻ trên đó, nên mới đặt tên là Tước Điểm Thần (Thần dấu chân Chim sẻ), Lễ Hội Chọi Trâu cũng có từ ngày đó.Và Huyền tích Bà Đế
Lại có truyền thuyết kể rằng Lễ Hội gắn với Nữ thần biển Bà Đế.
Nàng là người con gái đẹp nhà nghèo, tên là Đế, có tiếng hát mê hồn quyến rũ đã đến tai vua Thuỷ Tề. Hồng nhan bạc phận, nàng bị oan với tội hoang thai. Hôm nàng bị dìm xuống nước, mây vàn vũ, trời âm u, và biển như thể nổi giận, từng đợt sóng chồm lên. Ba lần bọn hào lý ném nàng xuống biển là ba lần nàng nổi lên. Chúng đã dùng dây thừng buộc nàng vào cối đá, ném xuống. Vua Thuỷ Tề chỉ chờ có vậy đón người vợ oan ức về cung sau bao nhiêu tháng ngày đằng dẵng nhớ thương cái giây phút truy hoan ấy.
Nơi vua Thuỷ Tề đón nàng về cung bỗng dưng có rất nhiều tôm cá. Vì thế, người ta bèn tổ chức chọi trâu, mỗi một vạn chài được phép mang một con trâu ra thi đấu. Trâu của vạn chài nào thắng, tức là năm ấy vạn chài ấy được độc chiếm bãi cá. Con trâu thắng cuộc được dùng vào tế thần, cầu mong thuỷ thần phù hộ cho dân chài Đồ Sơn quanh năm được mùa tôm cá.
Hội Chọi Trâu được tổ chức hàng năm vào 9/8 Âm lịch hàng năm là ngày đại sự. Ca dao có câu: "Dù ai buôn đâu bán đâu, Mùng chín tháng tám chọi trâu thì về, Dù ai buôn bán trăm nghề, Mùng chín tháng tám thì về chọi trâu"
Lại có truyền thuyết kể rằng Lễ Hội gắn với Nữ thần biển Bà Đế.
Nàng là người con gái đẹp nhà nghèo, tên là Đế, có tiếng hát mê hồn quyến rũ đã đến tai vua Thuỷ Tề. Hồng nhan bạc phận, nàng bị oan với tội hoang thai. Hôm nàng bị dìm xuống nước, mây vàn vũ, trời âm u, và biển như thể nổi giận, từng đợt sóng chồm lên. Ba lần bọn hào lý ném nàng xuống biển là ba lần nàng nổi lên. Chúng đã dùng dây thừng buộc nàng vào cối đá, ném xuống. Vua Thuỷ Tề chỉ chờ có vậy đón người vợ oan ức về cung sau bao nhiêu tháng ngày đằng dẵng nhớ thương cái giây phút truy hoan ấy.
Nơi vua Thuỷ Tề đón nàng về cung bỗng dưng có rất nhiều tôm cá. Vì thế, người ta bèn tổ chức chọi trâu, mỗi một vạn chài được phép mang một con trâu ra thi đấu. Trâu của vạn chài nào thắng, tức là năm ấy vạn chài ấy được độc chiếm bãi cá. Con trâu thắng cuộc được dùng vào tế thần, cầu mong thuỷ thần phù hộ cho dân chài Đồ Sơn quanh năm được mùa tôm cá.
Hội Chọi Trâu được tổ chức hàng năm vào 9/8 Âm lịch hàng năm là ngày đại sự. Ca dao có câu: "Dù ai buôn đâu bán đâu, Mùng chín tháng tám chọi trâu thì về, Dù ai buôn bán trăm nghề, Mùng chín tháng tám thì về chọi trâu"
(Nguồn: internet search engines)
Cũng từ đó, người dân Đồ Sơn đã khăn gói đi khắp từ Bắc vào Nam, sang cả Lào, Campuchia... tìm mua Trâu chọi. Xin trích dẫn thêm một bài viết rất hay của tác giả Thu hằng về Lễ Hội này:
“... Trâu vốn là trâu cày, gần gũi với con người chứ không phải trâu rừng, nhưng trâu chọi thường ở xóm vắng, đồng xa. Trâu hay phải là trâu đương thì tráng niên trong khoảng từ 9-12 tuổi. Ngoài ra, dựa vào kinh nghiệm truyền đời như: dáng đứng tiên tiến, sừng dài vấu đá, da đồng, móng sò, đuôi chai, mắt đỏ, mi mắt dày, trường đùi ngắn quản... để chọn trâu hay. Theo Ông Phạm Văn Thức một lão làng trong huấn luyện trâu cho biết: "Đối với việc rèn luyện trâu, thì tính kỷ luật, nghiêm khắc phải đặt lên hàng đầu. Mỗi sáng, cho trâu lội nước, tập bơi ở biển, nước biển giúp da trâu đen, khoẻ, không bị xây xát nhiễm trùng. Có những buổi, phải huy động cả con, cháu trong gia đình mang cờ trống ra reo hò cho trâu dạn dĩ với không khí lễ hội..." Sau 5 tháng huấn luyện, những con trâu cày vốn hiền lành, cam chịu bỗng trở nên hung hãn, hoang dại như thuở trâu rừng...
Đến thời khắc chuyển giao sang ngày 9/8, những người có uy tín nhất trong vùng kính cẩn làm lễ trước thần Thành hoàng. Đồ Sơn xưa có 3 làng, nay thành 4 phường, 1 xã đều tề tựu về đình của mình mà tế lễ. Trong ngày lễ hội, không ai gọi là con Trâu, mà đều kính cẩn gọi là ông Trâu. Bao nhiêu tâm nguyện, bao hồi hộp, cầu phúc lành họ đều gửi gắm vào ông Trâu ngày mai xung trận. Tinh mơ, vào giờ đẹp nhất, ông Trâu được rước từ đình ra sân vận động thị xã, nơi sẽ diễn ra trận quyết đấu. Người rước Trâu phải tắm gội thanh khiết, mặc lễ phục truyền thống. Không khí hồi hộp, tự hào nguồn cội từ khắp các ngả đường hướng về sân vận động. Không khí nóng dần theo từng kháp Trâu chọi, bản năng của Trâu cũng thật lạ, có ai dạy Trâu miếng võ nào đâu, thế mà khi xung trận, những thế võ hiểm độc, những đòn đánh chí mạng... được các ông Trâu mang ra sử dụng thật điêu luyện. Nào là thế hổ lao, nghĩa là khi ra trận, Trâu sẽ lao luôn vào đối phương làm đối phương choáng váng, đôi khi cú lao quá mạnh lại làm chính Trâu tấn công bị đột quỵ. Nào là thế đánh cắt luống cày, đánh tạt ngang mặt, đánh đấu đầu...
Kết thúc lễ hội, làng xã may mắn nhất được thay mặt cả tổng, trấn làm lễ hiến sinh chính thức. Lộc được đem chia cho dân làng. Dù thắng hay thua, ai cũng hi vọng năm nay sẽ trời yên biển lặng, nhà nhà no ấm phúc lành. Người Đồ Sơn tin rằng, không gian u linh nhuốm màu nguyên thuỷ, ông Trâu sẽ mang tâm nguyện của dân vạn chài đến tai mẹ biển. Như một câu chuyện luân hồi, tái hiện mỗi một mùa trăng trọn vẹn”.
...
Công phu, mồ hôi và nước mắt để có những Ông Trâu 1 khoang, 4 khoáy, đuôi trai, móng hài; hay 1 khoang, móng sò, đuôi trai... với những tiêu chí như ức rộng; cổ tròn; mắt xếch, nhỏ, đen, lòng trắng có tia đỏ; sừng đen như mun, cần to, rộng, thành vuông, vênh, đà về phía vai và cao... Các bác thử nghe những tuyệt chiêu 16 điều lưu truyền về đầu, mặt, trán, tai, sừng, hàm, tóc, khoang cổ, ức, các khoáy, khung sườn, mình, chân, đuôi, bụng, bộ phận giao phối và những thói quen bộc lộ khí chất bên trong của trâu đực như “Thâm cu, chéo dái, mắt đỏ chi chi là trâu gan lỳ”; loại này không bao giờ bỏ chạy khỏi sới, không sợ đối thủ. Hay “Trường đùi, ngắn quản, nhỏ kheo” là trâu trụ sới vững như bàn thạch; hay “trường mình, ức cao, lông dày, da sần sùi, móng tròn khít, cổ cò, đít nhót, máng nước hẹp, kín hơi, đủ tám răng” (tác giả Phụng Hoàn, Nghiêm Thanh)... Những người được đại diện một dòng họ đi tuyển Trâu, chăm Trâu là cả một vinh dự, chiến thắng ở mỗi vòng làm cả họ được tiếng thơm...
Bà con đi xem hội...nắng nhưng mà vẫn đông
Xuất trận...
Những bước chạy hùng dũng

Chuẩn bị...trọng tài phất cờ báo hiệu

Ngay lập tức hai chiến binh lao vào nhau

Những cặp sừng là vũ khí lợi hại nhất...

Trâu chọi nhưng chủ trâu cũng "chọi" căng thẳng không kém
Có đôi khi các chiến binh lại rất bình thản...giương cặp sừng nhìn nhau rất lâu khiến chủ trâu và khán giả phải hồi hộp

Nhưng sau đó lại lao vào nhau đầy hăng máu

Xuất trận...
Những bước chạy hùng dũng

Chuẩn bị...trọng tài phất cờ báo hiệu

Ngay lập tức hai chiến binh lao vào nhau

Những cặp sừng là vũ khí lợi hại nhất...

Trâu chọi nhưng chủ trâu cũng "chọi" căng thẳng không kém
Có đôi khi các chiến binh lại rất bình thản...giương cặp sừng nhìn nhau rất lâu khiến chủ trâu và khán giả phải hồi hộp

Nhưng sau đó lại lao vào nhau đầy hăng máu

Một vài pha gay cấn...
#1

#2

#3

#4

$5

#6

#7

#8

#9

#10

#11

#12

#13

#1

#2

#3

#4

$5

#6

#7

#8

#9

#10

#11

#12

#13

Theo Bách khoa toàn thư mở Wikipedia:
Lễ hội chọi trâu Đồ Sơn là một lễ hội truyền thống của người dân Đồ Sơn, Hải Phòng diễn ra vào ngày 9 tháng 8 âm lịch hàng năm. Sự hình thành khó xác định, lễ chọi trâu là mỹ tục hào hùng mang đậm tính thượng võ, tính táo bạo và lòng quả cảm rất độc đáo. Thường là lễ tế thần vị thuỷ thần thường diễn ra. Để chuẩn bị người ta lựa chọn rất công phu trong khoảng một năm. Điều quan trọng là việc tìm và nuôi dưỡng trâu. Thông thường, sau Tết Nguyên đán, các sới chọi đều cử người có nhiều kinh nghiệm đi khắp nơi để mua trâu, có khi họ phải lặn lội hàng tháng trời vào các tỉnh Thanh Hóa, Nghệ An, Nam Định, Thái Bình, thậm chí lên tận Tuyên Quang, Bắc Cạn... mới tìm được con trâu vừa ý. Trâu phải là những con trâu đực khỏe mạnh, da đồng, lông móc, một khoang bốn khoáy, hàm đen, tóc tráp (lông trên đầu cứng, dày để tránh nắng), có ức rộng, cổ tròn dài và hơi thu nhỏ về phía đầu, lưng càng dày, càng phẳng có khả năng chống chịu được đòn của đối phương.... là trâu gan. Háng trâu phải rộng nhưng thu nhỏ về phía hậu càng nhọn càng quý. Sừng trâu phải đen như mun, đầu sừng vênh lên như hai cánh cung, giữa hai sừng có túm tóc hình chóp trên đỉnh đầu là khoáy tròn. Mắt trâu phải đen, tròng đỏ.
Trường đấu thường là những bãi đất rộng, có nhiều người đứng xung quanh gõ trống và hò hét. Người huấn luyện, phủ cờ đỏ lên đầu trâu, mình trâu để cho trâu quen dần với không khí.
Bắt đầu từ hai phía của sới chọi, "ông trâu" được dẫn ra có người che lọng và múa cờ hai bên. Khi hai "ông trâu" cách nhau 20 m, người dắt nhanh chóng rút "sẹo" cho trâu rồi khẩn trương thoát ra ngoài sới chọi. Hai trâu lao vào nhau với tốc độ khủng khiếp, hai đôi sừng đập vào nhau kêu chan chát... Cứ thế, hai trâu chọi nhau quyết liệt giữa tiếng hò reo vang dậy của hàng ngàn khán giả.
Kết thúc lễ hội chọi trâu con thắng làm một cuộc rước giải về đình làm lễ tế thần. Tất cả mọi người dân đều theo, tập tục của từng địa phương, các trâu tham gia chọi, dù thắng, dù thua, đều phải giết thịt. Lấy một bát tiết cùng một ít lông của trâu (mao huyết) để cúng thần, sau đó đổ xuống ao để tiễn thần. Mọi người cùng ăn chúc phúc.

0 nhận xét:
Đăng nhận xét
♦ Mời bạn gửi Nhận xét của mình. Nếu không có tài khoản, bạn vẫn có thể nhận xét bằng cách Chọn hồ sơ là Tên/URL hay Ẩn danh.
♦ Các bạn nên để lại nhận xét của mình để góp ý , phản hồi, đánh giá bài viết . Thông qua Nhận xét hãy để cho mọi người biết Bạn là ai.
BQT + NLH +